Tu La Vũ Thần

Chương 105: Bối Cảnh Của Cung Gia


Giờ khắc này, Tô Nhu đang rảo bước một mình trong rừng, mày liễu hơi nhíu lại, đang suy nghĩ về cái gì đó. Nàng không biết chuyện Sở Phong bị Gia Cát Lưu Vân theo dõi là chuyện tốt hay chuyện xấu.

- Tô Nhu trưởng lão, lão phu có chuyện muốn nói với ngươi.

Nhưng đột nhiên, Gia Cát Lưu Vân lại vô thanh vô tức xuất hiện ở trước mặt Tô Nhu.

Giờ khắc này, trong lòng Tô Nhu ít nhiều cũng có chút khẩn trương, bởi vì đối với Gia Cát Lưu Vân, nàng ít nhiều cũng có chút e ngại.

Tuy thực lực của vị này cũng là Huyền Vũ Cảnh, nhưng lại ẩn dấu rất sâu, ít nhất nàng không có cách nào xem thấu được tu vi thực sự của vị này, đến tột cùng là đến trình độ nào.

Nhưng có một điều không thể phủ nhận chính là, thực lực của vị này trên lục lão hộ tông của Thanh Long Tông, được công nhận là đệ nhị cao thủ của Thanh Long Tông.

- Gia Cát trưởng lão, có chuyện gì thì ngài cứ nói thẳng đừng ngại.

Tô Nhu đè nén tâm tình của mình một chút, rồi cung kính nói.

- Ta không cần biết ngươi trợ giúp Sở Phong, là xuất phát từ mục đích gì, nhưng mà từ giờ trở đi, ngươi không được đi theo hắn nữa.

- Ta muốn hắn phải một mình đối mặt với những cửa ải khó khăn, chỉ có như vậy thì hắn mới có thể phát triển nhanh hơn. Ngươi là người thông minh, ta nghĩ chắc chắn ngươi sẽ hiểu rõ ý tứ của ta.

Gia Cát Lưu Vân nghiêm túc nói, trong giọng nói có ẩn chứa một chút ý tứ uy hiếp.



ngantruyen.com
- Ta hiểu.

Tô Nhu không dám phản bác.

- Ừ, ngươi đi cáo biệt một tiếng với tên tiểu tử đó đi, sau đó nên để hắn muốn làm gì thì làm thôi.

Gia Cát Lưu Vân vung tay áo lên, lập tức biến mất tại chỗ, chẳng qua ngữ khí của hắn cực kỳ băng lãnh, so với thái độ đối với Sở Phong, quả thực là cách biệt một trời một vực.

Đối với thái độ ngạo mạn như vậy của Gia Cát Lưu Vân, mày liễu của Tô Nhu hơi nhíu lại, vô cùng tức giận. Nàng vốn định mở miệng nói cái gì đó, thế nhưng lại lo lắng đến bản lĩnh vị này, nên đành đem những lời sắp ra tới cửa miệng nuốt trở về trong lòng.

Giờ khắc này, Sở Phong đang ngồi tại chỗ, lật xem quyển Kết Giới Thuật, đột nhiên quay đầu, cười hì hì nói:

- Tô Nhu trưởng lão, đa tạ vừa rồi người đã ra tay tương trợ ta.

- Những người sở hữu tinh thần lực các ngươi thật là đáng sợ, quả thực là phía sau còn có một con mắt.

Tô Nhu cười quyến rũ, phong tình vạn chủng, bộ dáng của nàng quả thật rất mê người.

Nàng đi tới trước mặt Sở Phong, mỉm cười nói:

- Tiểu tử ngươi cũng không cần cảm tạ ta, là Tô Mỹ nha đầu nhờ ta, muốn ta phải chiếu cố ngươi.

- Nói gì thì nói, tiểu tử ngươi quả thật quá lớn mật, dám khiêu khích Cung Lộ Vân như vậy, hơn nữa còn định ra ước định sống chết như thế. Ta thật không biết là nên khen ngợi ngươi can đảm, hay là nên chửi ngươi quá ngu ngốc.

- Hắc hắc.

Sở Phong chỉ gãi đầu cười khúc khích, hắn chẳng biết phải trả lời thế nào.

- Hả? Đó là cái gì?

Tô Nhu nhìn Sở Phong cười khúc khích, nàng cũng có chút bất đắc dĩ, đành phải đem ánh mắt hướng quyển thư tịch trên tay Sở Phong.

- Hắc, cái này quả thực rất lợi hại, chỉ cần có nó là có thể trở thành Giới Linh Sư.
Sở Phong mở quyển thư tịch ra, đem ba chữ Kết Giới Thuật vô cùng to, bày ra trước mặt Tô Nhu.

- Gia Cát trưởng lão đã nhận ngươi làm đệ tử?

Tô Nhu vô cùng giật mình, khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ nhất thời biến sắc, mặc dù nàng đã có dự cảm trước, nhưng nàng trăm ngàn lần cũng không ngờ, Gia Cát Lưu Vân lại nhanh như vậy đã truyền thụ cho Sở Phong Kết Giới Thuật.

Phải biết rằng cái tên Lãnh Vô Tội kia, thế nhưng hắn đã bán mạng cho Gia Cát Lưu Vân tròn ba năm, nhưng lại không hề có được thu hoạch gì, cuối cùng còn rơi vào kết cục bị Gia Cát Lưu Vân thôn phệ.

Thế nhưng Sở Phong rõ ràng chỉ gặp Gia Cát Lưu Vân lần đầu tiên thôi, nhưng hắn dĩ nhiên lại chiếm được phương pháp tu luyện Kết Giới Thuật, chênh lệch này cũng quá lớn rồi.

- Nào có dễ dàng như vậy chứ, hắn muốn ta trong vòng một tháng, phải nắm giữ sơ cấp kết giới lực. Thế nhưng quyển sách này thực sự rất khó, xem ra đây quả là một sự khiêu chiến không nhỏ a.

Sở Phong giả vờ khổ sở thở dài, hắn cũng không có nói nếu như trong vòng một tháng, mà hắn không cách nào thông qua khảo nghiệm, thì Gia Cát Lưu Vân sẽ lập tức lấy đi tính mạng của hắn.

Ngược lại hắn cũng không nói thêm gì, chẳng qua vừa xem một chút, hắn cũng đã nhìn ra một ít môn đạo. Nếu không phải lo lắng chuyện Tô Nhu còn ở đây, thì hắn đương nhiên sẽ thử tu luyện một phen rồi.

- Tiểu tử ngươi quả thực rất may mắn, cái phúc khí này, chắc chắn là đời trước ngươi có tu tâm rất nhiều mới có được. Nếu như có thể trở thành đệ tử của Gia Cát Lưu Vân, thì ước chiến một năm sau, ngươi hẳn là có thể bảo toàn tính mạng.

Tô Nhu thật lòng vì Sở Phong mà cảm thấy vui vẻ, nếu như Sở Phong thực sự có thể trở thành Giới Linh Sư, như vậy đối với gia tộc của nàng mà nói, cũng là một đại hỉ sự trời ban.

Dù sao lý do nàng giúp đỡ Sở Phong như thế, cũng là vì nhìn trúng tinh thần lực của Sở Phong, bởi vì gia tộc của nàng, quả thật đang cần một người như Sở Phong vậy.

- Không, một năm sau, cái ta muốn không phải là bảo toàn tính mạng, mà là muốn giết hắn.

Sở Phong nghiêm túc nói, trong ánh mắt tràn ngập quyết ý.

Khi nhìn thần sắc Sở Phong nghiêm túc như vậy, trong lòng Tô Nhu cả kinh, chẳng biết vì sao trong đầu nàng sản sinh ra một cái ý niệm kỳ lạ, dường như một năm sau, Sở Phong thực sự có thể làm ra chuyện như vậy.

Nhất là khi nàng đã từng nhìn thấy, Sở Phong thống lĩnh Sở gia tàn sát cừu địch, từ lúc đó cái nhìn của nàng đối với Sở Phong đã hoàn toàn thay đổi.

Theo đánh giá của nàng, Sở Phong thật sự quá lợi hại, tuy chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng tâm tính đã rất siêu viễn, vượt xa bạn cùng lứa. Thậm chí không hề kém hơn nàng chút nào cả, điểm quan trọng nhất là có đủ sự ngoan độc.

Nếu như hắn có thể tiếp tục phát triển, thì thành tựu ngày sau quả thực không thể định lượng được. Thậm chí nàng nghĩ, đừng nói là Thanh Long Tông, dù là ranh giới Thanh Châu cũng không thể giữ Sở Phong lại được, Sở Phong chắn chắn sẽ oai phong khắp Cửu Châu đại lục.

- Sở Phong, ngươi không được xem thường Cung Lộ Vân, gia tộc của hắn chiếm cứ một tòa nhất đẳng thành trì.

- Hơn nữa ở phạm vi Thanh Châu, tòa nhất đẳng thành trì này luôn được sắp trong ba hạng đầu, thực lực không hề yếu hơn Thanh Long Tông, thậm chí còn muốn vượt qua.

- Điểm quan trọng nhất chính là, gia tộc của Cung Lộ Vân lại có quan hệ vô cùng mật thiết với Kỳ Lân vương phủ. Nếu như Cung gia gặp chuyện không may, thì Kỳ Lân vương phủ chắc chắn sẽ không đứng ngoài bàng quan mà nhìn.

- Cho nên, ước chiến một năm sau, ngươi có thể thắng Cung Lộ Vân, nhưng tuyệt đối không thể hạ độc thủ với hắn, bằng không cho dù là Gia Cát Lưu Vân cũng không bảo vệ được ngươi.

Càng cảm thấy Sở Phong có giá trị, Tô Nhu càng không muốn Sở Phong gặp chuyện ngoài ý muốn.

Nghe nói thế, Sở Phong cũng lâm vào trầm tư, hắn cũng không phải là người không lý trí. Tuy rằng hắn thực sự rất muốn giết chết Cung Lộ Vân, thế nhưng khi biết được sau lưng Cung Lộ Vân, có thế lực cường đại chống lưng thì hắn cũng cảm thấy hắn cần phải suy nghĩ lại.

Nếu không thì dù hắn có thể chạy thoát, trốn đi thật xa, thế nhưng những người bên cạnh hắn, chắc chắn không thể chạy trốn. Hắn không muốn bản thân mình lại mang phiền phức đến cho họ, để thân nhân mình phải gánh chịu hậu quả thay mình.

Sau đó, Tô Nhu lại cùng với Sở Phong hàn huyên một trận, phần lớn là khuyên Sở Phong không được quá xúc động, quân tử báo thù mười năm không muộn.

Còn khuyên Sở Phong chuyên tâm tu luyện, không nên tạo áp lực quá lớn cho bản thân, khi gặp chuyện gì quan trọng thì gia tộc của nàng sẽ xuất lực, ít nhất bảo vệ tính mạng cho Sở Phong.

Mà khi nghe đến những lời này, Sở Phong cũng mơ hồ nghe ra, gia tộc Tô Nhu hẳn cũng chiếm giữ một tòa nhất đẳng thành trì, thực lực cũng vô cùng cường hãn.

Cho nên hắn đã đoán được, vì sao thái độ của Tử Kim Thành lại khác thường như vậy. Thì ra là do Tô Nhu ra sức, nhưng do Tô Nhu không nói, nên hắn cũng không có hỏi nhiều.

Sau khi Tô Nhu rời đi, Sở Phong liền quay trở về Sở gia, hắn đem cửa phòng đóng lại, sau đó bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu, quyển Kết Giới Thuật này, nhất định có thể cải biến số phận của hắn.